Thằng bác sĩ khoa sản xơi nữ bệnh nhân hiếm muộn, con đã mất lâu… từ lúc mẹ con mất đến nay cũng đã hơn 20 năm. Từ lúc đó… *sụt sịt* bố chỉ ở vậy, Thằng bác sĩ khoa nhi chén cô bệnh nhân hiếm muộn không đi bước nữa, nên bố rất nhớ mẹ con… *sụt sịt* – Vì vậy nên bố lấy đồ lót của con? – Uyên hỏi một câu khiến lời nói của ông Lưu rất mâu thuẫn với nhau. – Bố… vì bố thấy… đồ lót đó… giống của mẹ con… nên… – Ông Lưu lắp bắp giải thích. Ông cũng chột dạ nhưng ông là nhà kinh doanh nên ông luôn có những giải pháp để đối phó lại với lời lẽ sắc cạnh của con dâu. – Trời ạ… Uyên ôm mặt thở dài và cười