Em tây bím bự chơi some với 2 anh trai mưa cu bự, Thằng đó trả lời lại: – Lúc nãy trời tối, với lại thấy con đó nó ngà ngà say rồi, em nghĩ chắc không nhớ mặt tụi em đâu, có cơ hội cho em ké một cú he, như mấy con trước đó. Thằng con lại cũng lên tiếng: – Mày yên tâm đi, anh Can có bao giờ để cho tụi mình thiệt thòi đâu, Con đĩ bím bự phịch nhau cùng với 2 anh trai mưa ha anh Can. Can cũng chỉ biết ậm ừ cho xong thôi, chứ chẳng nói thêm câu nào nữa, giờ thứ mà làm cho hắn quan tâm là Thảo đang ở nhà chờ nó. Can thầm nghĩ: “Chắc giờ thuốc cũng đã ngấm dần rồi.” Cứ thế Can lấy xe đạp mà đạp về