Con trai thay bố mình chăm chút cho bà mẹ kế đít bự, vẫy của con rồi, khi cánh tay cô mỏi nhờ buông lỏng một chút thì cũng là lúc Minh Trí thoát ra được. Nó không cần biết điều gì sẽ xảy ra với mình, cứ thế cùng cả thân mình làm bệ phóng, lao đầu vào cái thành giường bằng gỗ. – Bộp! Một tiếng vang chát chúa phát ra ở thành giường làm Hằng bừng tỉnh, cô lấy lại tinh thần trườn người về phía con. Minh Trí không có cảm giác đau đớn gì. Cú đập kia là cực mạnh nhưng đối với thằng bé vẫn không ăn thua gì, đầu nó vẫn đau, Nghịch tử thay bố mình săn sóc cho mẹ kế hồi xuân cái đau như có ai đang cầm búa tạ